Edit: Lune
Mùa thu này của Quý Miên trôi qua khá yên ổn.
Cho đến hết tháng Mười Hai, cơ thể cậu không còn gặp vấn đề gì nữa.
Nhờ Lục Khả mà trong cái mùa người ta thường bảo là mùa tích mỡ chuẩn bị chống rét này, Quý Miên đã tăng tròn được 2kg so với mùa hè. Cậu soi gương vẫn chưa cảm nhận được, nhưng sau đó ngay cả Y Lam cũng vui mừng hỏi cậu có phải dạo này béo lên chút rồi không.
Đúng là chút chút thôi, từ đầu đến chân cậu vẫn gầy trơ xương, khắp người trên dưới chẳng có chỗ nào tròn trịa cả.
Nhưng dù sao cũng béo lên, trên cổ tay có thêm tí thịt, trông không còn đáng sợ như trước nữa, Quý Miên không biết có phải ảo giác của mình hay không.
Trạng thái này duy trì mấy tháng, lạc quan đến mức ngay cả Quý Miên cũng gần như tin rằng thân thể mình sẽ từng ngày khá hơn.
Cho đến khi tháng Chạp trôi qua, thời điểm lạnh nhất đến, cậu đột ngột bị giáng một đòn nặng.
Gần cuối tháng Một, vùng này có một trận tuyết lớn. Kiếp trước Quý Miên sống ở miền Nam, mấy chục năm cũng chỉ thấy ba bốn trận tuyết, bông tuyết to như hạt muối.
Mà bông tuyết nơi này lại dài bằng ngón cái, đúng nghĩa tuyết lông ngỗng.
Cậu nhìn những bông tuyết to bồng bềnh rơi xuống ngoài cửa sổ, thực sự không nhịn được nữa mà ra ngoài đi dạo một vòng. Lúc ra cửa, Quý Miên mặc ba lớp trong ba lớp ngoài, quấn mình kín mít, ở ngoài cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/3628096/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.