Edit: Lune
Sáng hôm sau, Lục Khả đến nhà họ Hứa đón người lúc hơn bảy giờ.
Anh ngồi chờ ở tầng một, thỉnh thoảng lại lười biếng ngước mắt lên nhìn cánh cửa phòng ngủ đóng kín trên tầng hai, không hề tỏ ra sốt ruột.
Ngay cả khi người ở tầng trên hôm nay dậy lúc 12 giờ trưa thì anh cũng không thấy ngạc nhiên. Dù gì hôm qua Quý Miên cũng chưa đồng ý với anh là sẽ đi.
Nhưng khoảng nửa tiếng sau, từ tầng trên vang lên tiếng "cạch" cửa mở.
Chàng trai bước ra khỏi cửa với mái tóc hơi rối, vài sợi tóc trên đầu còn vẻnh lên, hiển nhiên là mới ngủ dậy.
Quý Miên vừa ra cửa đã trông thấy Lục Khả đang ngồi ở dưới tầng, vừa hay chạm mắt với đối phương.
Lúc cậu nhìn thấy Lục Khả đã đợi ở dưới không biết bao lâu, trong lòng hơi ngượng song ngoài mặt lại chẳng tỏ vẻ gì.
Tối qua tám giờ Quý Miên đã lên giường đi ngủ rồi, nhưng khi thức dậy đã là tám giờ sáng.
Ngủ đúng mười hai tiếng đồng hồ.
Hệ thống nhắm mắt an ủi cậu:【Không phải tại cậu dậy muộn mà là tên kia không có mắt, đến sớm quá thôi.】
Hơn nữa, hôm qua Lục Khả cũng không nói là xuất phát lúc nào.
Lục Khả đến sớm như thế chủ yếu là ngủ dậy sớm quá chẳng có gì làm nên lái xe sang đây luôn.
Trong vài tháng gần đây, khả năng tưởng tượng của Lục Khả đã tăng lên đáng kể. Chỉ cần ngồi ở tầng dưới nhìn cánh cửa phòng đóng kín ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/3620623/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.