Bỏ qua mọi vấn đề nan giải ra sau đầu, Phùng Tiểu Văn nằm dài trên giường nhìn trần nhà.
‘ Ánh nắng và em ’ vốn là một cuốn tiểu thuyết mà em gái cậu viết vào lúc rảnh rỗi, và ngay cả khi được xuất bản, gần như chẳng có ai thèm đọc câu chuyện với những tình tiết cũ xì và nhạt toẹt ấy.
Tính ra thì bản chất rõ là một cuốn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường lãng mạn và nhẹ nhàng cơ mà, nhưng từ khi Phùng Tiểu Văn xuyên đến thế giới này, câu chuyện như thể thay đổi 180°.
Không có tình yêu lãng mạn như tưởng tượng, hay mối tình đơn phương của các nam phụ. Nữ chính cũng chẳng phải cái dạng ngây thơ hiền hậu như nguyên tác.
Cậu thật sự không hiểu quyển sách này bị gì nữa. Từ khi Phùng Tiểu Văn đến đây, tất cả các sự kiện giường như chỉ xoay quanh quyền lực, mưu mô toan tính. Và ai ai cũng khoác lên mình lớp vỏ bọc vô hại.
Phùng Tiểu Văn thực tình chỉ muốn bỏ chạy, trả thù hay gì đó tương tự, cậu thật sự chỉ muốn buông bỏ hết tất cả mà thôi.
Nhưng kể cả tâm tình cậu có hỗn loạn đến vậy đi chăng nữa …
Thì hai giây sau cậu vẫn lăn ra ngủ như thường.
...----------------...
_ Oáp ~ - Phùng Tiểu Văn lấy tay quệt đi vệt nước mắt còn đọng lại ở khoé mi sau cái ngáp dài. Tiểu Hoa thấy vậy lập tức vứt luôn quyển sổ theo dõi, chạy đến chỗ cậu hỏi han vô cùng nhiệt tình.
_ Sao vậy đại ca ? Anh không khoẻ ở đâu à ? Tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-cai-bien-nam-nu-chu-tranh-xa-ta-ra/1733567/chuong-71.html