Tần Khúc trên mặt căn bản không có nửa điểm bất ngờ. Bởi ông ta hiển nhiên đoán được, cậu thiếu niên đối diện sẽ nhận ra điều gì đó.
Kinh nghiệm lâu năm nói cho ông ta biết, La Mạn Thiên bây giờ và La Mạn Thiên trước kia, khác nhau quá lớn, bất quá vậy cũng tốt, thay đổi kiểu gì cũng được, chỉ cần cậu không yếu đuối nhu nhược như trước kia, chỉ cần cậu có thể tự bảo vệ bản thân mình thật tốt. Vậy Tần Khúc cũng sẽ không quản nhiều.
Nhưng ông ta lại không cách nào biết được, thân thể La Mạn Thiên lúc này, đang ẩn giấu một linh hồn đến từ thế giới khác.
Ông ta không vòng vo mà nói thẳng. - Đúng vậy. Tiểu thư Vĩnh Tâm không phải do La Hi Thần giết chết. - Tần Khúc nói xong, không gian liền chìm trong một mảng yên lặng.
Phùng Tiểu Văn nghe xong, cũng không ngoài dự đoán của cậu lắm. Nhưng nghĩ mãi vẫn chưa ra ai lại có thâm thù đại hận gì với Wiiliam Vĩnh Tâm, đến nỗi phải dùng cách bẩn thỉu đó để giết chết bà.
Suy cho cùng, người cùng Wiiliam Vĩnh Tâm dây dưa sâu đậm nhất cũng chỉ có La gia, mà trong trường hợp đã loại bỏ nghi phạm là La Hi Thần vậy chỉ còn người kia.
Nhưng nếu là người đó làm, sao có thể che dấu được lâu như thế ?
Phùng Tiểu Văn như bị vây hãm trong hàng vạn câu hỏi mà cậu có suy nghĩ đến đâu cũng không trả lời được. Lúc này, giọng nói của Tần Khúc vang lên, như chiếu sáng cho bức màn bóng đêm đang phủ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-cai-bien-nam-nu-chu-tranh-xa-ta-ra/1733566/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.