Trên đời này, có vô số vấn đề, chỉ là trùng hợp. Trùng hợp gặp nhau, trùng hợp yêu nhau, trùng hợp có thể cùng nhau đi đến hết cuộc đời. Tựa như thời điểm này, Phùng Tiểu Văn đang trùng hợp buồn ngủ. 
Một trong những lí do mà cậu không thích mùa hè là bởi những buổi chiều gió mát, nằm gục trên lớp cực kì buồn ngủ ! 
Thầy Lương dạy văn đã sớm quen với cái cách học ( như không học ) của cậu, nên sau 7749 lần thử thách, cuối cùng đã lựa chọn dứt khoát quên đi. 
Mắt không thấy, tâm không loạn. 
Nhưng đó là những gì thấy nghĩ, thực tế là cả lớp đang hăng say nghe giảng ( ngủ gật ) bỗng tiếng chuông điện thoại không biết của ai vang lên. 
Thầy Lương đang định quay xuống phi thẳng cuốn sách vào chủ nhân chiếc điện thoại thì thấy cậu thiếu niên trắng trẻo hồng hào với bộ dáng cà lơ phất phơ đang vô lực để chiếc điện thoại nằm đè lên nửa khuôn mặt. 
_ Alo ? Thằng nào khùng thế không biết, đang giờ ngủ trưa mà gọi cái *** gì ?? - Phùng Tiểu Văn lẩm bẩm, mặc kệ cả lớp đang nhìn chằm chằm, hay thầy giáo đang tức đến bốc khói. 
Cậu chỉ biết giờ phút này cậu đang rất rất buồn ngủ. 
Chịu thì chịu không chịu cũng chịu. 
_ Hả ~ ? Giờ này mà vẫn còn ngủ á ?? Đúng là heo nhỏ mà ~~ 
[ @ lảm nhảm : Ôi con trai tôi ! Hết mèo nhỏ, Hamster rồi giờ đến heo nhỏ nhá. Một mk thằng bé cân cả cái sở thú luôn òi :))) ] 
_ Hả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-cai-bien-nam-nu-chu-tranh-xa-ta-ra/1733568/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.