Hứa Quân Dục đứng bên cạnh khó hiểu nhìn tôi mua đồ. Lúc này hắn đang mặc một bồ đồ bình thường nên nhìn trông hoạt bát và năng động hơn rất nhiều . Chưa kể cả gái gương mặt đẹp không tì vết đó. Mọi sự chú ý trên đường gần như đổ dồn về phía Hứa Quân Dục.
Chậc, đi cùng tên này càng dễ bị thu hút hơn.
"Anh mua mấy cái này làm gì, ở khu quân đội nhiều lắm."
Tôi biết điều đó nhưng tôi không muốn xin vì sợ anh trai biết. Anh ấy là người hiểu rõ hơn ai hết mấy cái trò này của tôi. Anh trai mà biết chắc chẵn sẽ không cho tôi làm bom cùng thuốc mê.
Hứa Quân Dục cậu ta căn bản không có để ý đến mấy cái kiểu chế tạo như này nên chắc cũng không biết những nguyên liệu này có ý nghĩa như nào. Đối với một quân binh không chỉ có kĩ năng đánh đấm quan trọng mà còn cả kỹ năng tẩu thoát. Tôi vô tình học lỏm được điều này từ ông nội khi ông còn sống.
Ông nội đã từng là cựu chiến binh nhiều năm vậy nên ông biết rất nhiều các phương pháp tẩu thoát. Trong đấy ông có nói rằng quan trọng nhất là phải vận dụng kết hợp giữa phương pháp hóa học và vật lý. Bố tôi ban đầu không muốn tôi học chúng từ ông nội vì sợ nguy hiểm. Tôi đã lén bố đi học cùng ông, kết quả là làm bom nổ khiến cả một vườn hoa của mẹ tôi tan hoang.
Tôi cũng hay dùng nó để trả thù Yến Phong, đáng thuốc mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571689/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.