Thấy tình hình quá căng thẳng tôi liền đứng ra hòa giải.
"Anh trai, anh ăn gì chưa? Nếu không thì vào đây ăn cùng em ."
Mục Ý ngay lập tức quay sang lườm tôi, ánh mắt hận như không thể cắn xé tôi ngay ra lập tức.
"Anh muốn ăn với anh ta mà không muốn ăn với em?"
Tôi khó hiểu nhìn Mục Ý, tôi không ăn cùng anh trai vậy cùng ai nữa? Hơn nữa Mục Ý cũng không có tư cách quản chuyện của tôi.
"Không liên quan đến cậu."
Anh trai đến ngồi cạnh tôi, vui vẻ nhìn vẻ mặt đang cau có vì tức giận của Mục Y.
"Cậu nghe rồi đó, gia đình chúng tôi ăn cơm cùng nhau. Người ngoài như cậu chen chân vào không ổn lắm đâu
Mục Y."
Mục Ý nghiến răng, không vui quay đi. Bên cạnh tôi bỗng xuất hiện một hộp bánh kem dâu, đây là món yêu thích của tôi.
" Thế nào thích chứ? Biết em thích ăn nên lúc nãy trước khi về anh có ghé vào một tiệm bánh mua nó. Chuyện của em anh đã nói cho bố mẹ rồi, họ còn sốt sắng lắm khi nghe em mất tích đấy. Còn về phần hoàng thái tử....
Nói đến đây ánh mắt anh tôi bỗng chuyển về phía sau lưng tôi, như có như không chạm vào vết cắn trên gáy tôi.
Có một vật thể lạ động vào vết thương của mình khiến tôi theo bản năng rụt người lại.
"Anh... anh trai..."
"Em tạm thời nên ở yên trong này, tránh xảy ra lộ thông tin. Hoàng thái tử giờ hiện đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571688/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.