"Cậu ăn hết đống này đi nhé, bỏ đi thì phí lắm. "
"Anh có muốn em gọi cho anh một ly sữa bò không?"
"Không cần."
Quán nhậu ai lại đi uống sữa bò, tôi liếc nhìn đồng hồ. Đợi thêm một lúc nữa, nếu như đến chín giờ không thu thập được gì thì mình buộc phải về khu quân đội. Tầm mười giờ là anh trai về rồi.
Tôi giả vờ tựa vào ghế, tai thì dỏng lên lắng nghe.
"Ực... nào mấy anh em cạn ly."
"Dô !!!"
"Cuối cùng thì hoàng thái tử cũng lên ngôi."
"Hừ, kể cả đại hoàng tử có về cũng chả thể làm gì khi hoàng thái tử đã lên ngôi."
"Suyt, mấy người nói nhỏ thôi."
"Ai quan tâm chứ?!!"
Đâu rồi thứ tôi đang cần tìm, nhìn mấy gã say xỉn kia chắc là sẽ có thể moi được một ít thông tin đây. Tuy nhiên...
Hứa Quân Dục ngồi đây tôi sẽ không thể ra đó được. Tôi giả vờ thèm ăn hồ lô nhờ Hứa Quân Dục đi mua. Hứa Quân Dục không an tâm để tôi một mình liền đeo cái đồng hồ định vị lên tay tôi.
"Anh ở yên đây nhé, em sẽ sớm quay về."
Dặn dò xong đủ điều Hứa Quân Dục mới rời đi. Tôi thử mở cái đồng hồ ra nhưng không thành công. Thôi kệ đi, tôi việc gì phải trốn Hứa Quân Dục.
Tôi tiến lại gần bàn mấy gã say xỉn kia tiếp chuyện.
"Mấy ông bạn, có phải mấy người đang nói về hoàng thái tử không? Có thể kể cho tôi nghe chút không? Tôi mới lánh nạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571690/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.