“À đây ạ. Chỗ mà anh nhờ em tìm ở ngoại thành phố này từ đây đến đấy sẽ hơi xa.”
“Không sao, cảm ơn cậu.”
Tôi nhận lấy mảnh giấy Minh Dương đưa, từ đây đến đấy bắt xe buýt đi cũng được.
“Thần Thần định đi đâu vậy?”
Kai bỗng thù lù ở phía sau lưng tôi. Tôi giật nảy làm rơi tờ giấy.
Kai thấy vậy cúi xuống nhặt lên đưa cho tôi.
“Cho tôi đi cùng với Thần Thần được không?”
Đôi mắt long lanh tràn đầy sự mong chờ của Kai khiến tôi khó từ chối nổi. Kể từ khi rời khỏi quân đội, Kai luôn bám riết lấy tôi. Tôi đi một bước cậu ta theo một bước, thực sự rất phiền.
Nhưng nếu như không có tôi, Kai sẽ có thể gặp nguy hiểm.
Bởi vì trách nhiệm này nên tôi mới đồng ý để cho Kai đi đến tận đây với mình. Tuy nhiên chuyện này thì không thể.
“Không được, cậu ở lại cùng Minh Dương tôi sẽ sớm quay trở lại.”
Kai không chịu nghe lời cứ nũng nịu đòi đi cho bằng được.
Tôi nhất quyết từ chối yêu cầu của Kai. Mặc kệ cho Kai có vòi vĩnh như nào.
Nếu để cho Kai đi cùng sẽ rất nguy hiểm cho cậu ấy.
Cuối cùng Kai không được đi quay ra dỗi tôi. Như vậy cũng được, Kai mà cứ tiếp tục lải nhải nữa chắc tôi sẽ chết mất.
—————————————
Nhìn toà nhà đồ sộ trước mặt mình, đây chắc chắn là nơi đó rồi.
Chỉ là, không có ai nghi ngờ sao? Khi có một tòa nhà cao to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571675/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.