Lúc trước tôi quả thật quá ngây thơ nên mới đặt niềm tin vào Quý Diên. Giờ xem lại đống tài liệu này, nên tin hay không đây.
“Hứa Thần, đừng nghĩ nhiều quá. Cậu cũng nói rồi còn gì, Quý Diên có đôi mắt Ruby biểu tượng đặc trưng của hoàng gia cùng với mái tóc vàng. Anh ta cũng rất có thể là đại hoàng tử thật. Ý tôi là những thông tin về người này quá mơ hồ, hắn chắc chắn không phải là một người tầm thường cậu nên cảnh giác thì hơn.”
“Tôi biết rồi cảm ơn cậu.”
Nhìn đầu hồ sắp gần nửa đêm, cũng không còn sớm chi bằng đi ngủ trước rồi mai tính sau.
Sáng sớm hôm sau tôi chuẩn bị đi xem nhà từ sớm trước khi đi có để lại một tờ ghi chú cho Kai.
Con cá này sau khi tỉnh dậy mà không thấy tôi chắc sẽ làm loạn lên mất.
Vừa bước ra khỏi cửa, tôi đã bắt gặp Minh Dương mới ngủ dậy.
Cậu ta ngáp một cái rồi liếc mắt sang nhìn tôi.
“Anh Thần, anh định đi đâu vào lúc sáng sớm thế này? “
“Tôi đi xem nhà.”
“Xem nhà.”
Minh Dương nghe vậy thì khựng lại còn nhìn tôi một cách khó hiểu.
Trông hắn như kiểu tra khảo tôi đến nơi luôn vậy.
“Nhà? Anh định mua nhà ở đây sống à?”
“Không tôi muốn định thuê nhà.”
“Vậy là anh định sống ở đây.”
Nói xong Minh Dương còn lẩm bẩm gì đấy mà tôi không nghe rõ.
Tên nhóc đó cứ cắn móng tay, khuôn mặt tỏ rõ vẻ suy tư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571674/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.