“Còn đây là bạn của tôi tên là … Kai James.”
Minh Dương quay sang liếc nhìn đánh giá Kai rồi ồ một cái.
“Nếu anh không giới thiệu tôi còn tưởng đây là người yêu anh đấy. Cậu ta từ nãy đến giờ cứ nhìn chằm chằm như muốn mổ xẻ tôi ra vậy.”
Phải rồi từ nãy đến giờ tôi mất tập trung không có để ý tới tâm trạng của Kai. Quả thật là giờ nhìn mặt cậu ta trông không chào đón Minh Dương lắm.
“Ha ha, xin lỗi nhé. Bạn tôi cơ mặt cậu ấy như vậy từ bé rồi.”
Tôi tiến tới thì thầm vào tai Kai.
“Cậu đừng có tỏ thái độ như thế, vậy rất bất lịch sự.”
Kai nghe vậy liền uất ức dùng khẩu hình miệng quay sang nói với tôi.
“Nhưng hắn có ý đồ xấu với anh.”
Thấy sự lo lắng trong đôi mắt đó khiến tôi cảm thấy ấm lòng đến lạ. Ngoại trừ bố mẹ hiếm thấy có người lo lắng cho tôi như này.
Tôi nhẹ nhàng xoa đầu Kai, dịu dàng vỗ về cậu ấy.
“Không sao đâu.”
Từ đây đến phương Bắc cũng chỉ còn vài tiếng nữa. Tôi và Minh Dương cũng sẽ không gặp lại nhau.
“Anh Viễn, anh đến phương Bắc là để du lịch hay làm gì vậy?”
Kai hướng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ vu vơ hỏi tôi.
Hiện tại chuyện tôi bỏ chạy chắc cũng đến tai hoàng thái tử và Yến Phong rồi. Người này bỗng nhiên lại tiếp cận tôi, rất có thể là người của họ.
Phải dè chừng hơn mới được.
“ Tôi đến đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571673/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.