12
Sau khi ở quê lắp máy sưởi ấm, bố mẹ quyết định về quê.
Căn nhà ở trong thành phố chỉ còn mình anh trai tôi ở.
Dù ngoài miệng nói quen sống ở quê, hàng xóm láng giềng gần gũi hòa đồng hơn, nhưng đấy cũng chỉ là quan niệm chung của các đôi vợ chồng già lớn tuổi. chứ thật ra.
Đầu tiên là họ cảm thấy không còn mặt mũi nào để đối mặt với chúng tôi.
Hai là họ cảm thấy phải mua nhà cho anh trai kết hôn.
Nhưng giờ không đủ điều kiện để mua, nên để căn nhà ở đó cho anh trai tôi.
Anh trai tôi cũng hiểu, nhưng có khuyên cũng không khuyên nổi.
Anh trai đã nói với tôi từ đầu, dù bố mẹ có không quay trở lại, thì căn nhà đó vẫn là nhà của chúng ta.
Nếu ngày nào đó, bố mẹ không còn nữa, thì căn nhà đó là nhà của hai chúng tôi.
Sau này anh kết hôn, anh sẽ dựa vào năng lực của bản thân để mua.
Như thế thì dù tôi có ở đâu, thì cũng sẽ có nhà để về.
Vì năm nay không định về quê ăn tết, nên tôi định về trước để thăm bố mẹ.
Bố đã già rồi.
Trước đây, dù cuộc phẫu thuật của mẹ rất thành công, nhưng vì bị bệnh tật tra tấn nhiều năm, bà vẫn để lộ ra sự yếu ớt vầ chán nản..
Mỗi lần bà nhìn thấy tôi và anh trai là nước mắt lại trào ra, tâm sự được vài câu là bà đã thở không ra hơi.
Lần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nay-co-tuyet/3327170/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.