13
Khi đối mặt với khó khăn, đau khổ mọi người đều nói: “Qua rồi, sẽ tốt thôi.”
Nhưng hiện thực thì khác có những chuyện qua rồi, cũng không hề tốt.
Chuyện đã xảy ra không thể nào xem như chưa từng xảy ra được.
Những chuyện chúng ta đã trải qua, chúng sẽ khắc sâu vào trí nhớ của chúng ta, rồi trở thành một phần cơ thể của chúng ta.
Đêm đó, lúc ở khách sạn.
Tôi đã trả lời Cảnh Phàm là: “Không sao cả, chỉ là không muốn viết nữa thôi.”
Từ lúc bắt đầu của rất nhiều năm trước, tất cả mọi thứ đều không tệ lắm.
Vừa tốt nghiệp, thì quyển tiểu thuyết tôi viết khi còn học đại học đã được mua bản quyền để chuyển thể thành phim..
Lúc đó đã qua cái thời kỳ các công ty điện ảnh tranh giành những IP* hot, tôi bán bản quyền của mình không quá đắt, nhưng cũng bán được một khoản không hề nhỏ.
(IP hiểu đơn giản là những tiểu thuyết có thể chuyển thể thành phim)
Sau khi đàm phán với công ty sản xuất, họ quyết định mời tôi tham gia làm biên kịch.
Vừa đáp ứng được sự ủng hộ của fan, cũng vừa để đảm bảo chất lượng của kịch bản.
Quyển tiểu thuyết đó cũng hơi nổi, nên họ mời được Tần Kiêu – lúc đó, là một nam minh tinh rất nổi tiếng đóng nam chính.
Tôi vừa cảm thấy mình khá may mắn, vừa âm thầm chờ mong lần hợp tác này.
Thậm chí tôi đã nghĩ.
Nếu tôi cố gắng hơn một chút, rồi giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nay-co-tuyet/3327171/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.