(11)
Đêm hôm đó lúc trở về phòng, ta để Giang Ngọc gối đầu lên chân của ta, giúp chàng chải tóc.
“Phu quân, chàng có biết thế gian bên ngoài có hình dạng gì không?”
Chàng nhắm mắt lại, lông mi thật dài khẽ run rẩy. Chàng dùng giọng nói thật nhẹ nhàng nói với ta: “Ở bên ngoài rất khác nơi đây.”
Phu quân quá ngoan, ngoan giống như con mèo mẫu thân nuôi. Ta rất thích vuốt ve mái tóc của chàng, cùng chàng nói chuyện.
“Nam Nam muốn đi xem không? Ta sẽ đi cùng với nàng, nhưng điều kiện là nàng phải làm cho mẫu thân đồng ý đã.”
Chàng mở to mắt nhìn ta. Ta thấy được bóng dáng tràn đầy mong đợi của bản thân trong mắt của chàng.
“Chúng ta không ra ngoài được. Ta đã ở nơi đây hơn chục năm rồi. Mẫu thân và phụ thân sẽ không để cho ta đi ra bên ngoài. Bà ấy sẽ không đồng ý.”
Ngọc trầm mặc trong nháy mắt. Chàng nắm lấy tay của ta, hôn lên bàn tay của ta, dịu dàng nói: “Nếu có cơ hội, ta sẽ dẫn Nam Nam đi ăn mứt quả, xem hoa đăng được không?”
Tròng mắt của ta chuyển động. Những điều chàng nói, ta đều chưa từng nghe qua.
Có vẻ những trò chơi này rất thú vị.
Nói thực là ta cũng có chút dao động, nhưng ta không biểu hiện ra bên ngoài. Dù sao mẫu thân đã từng nói không được biểu hiện cảm xúc ra bên ngoài. Tâm của ta phải thực vững vàng.
Ta vuốt ve mái tóc Giang Ngọc, mỉm cười lắc đầu.
Chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nam-nuong-nau/2912379/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.