(16)
Mật đạo cũ, sau khi ta thả chạy một vị ca ca, sớm đã bị lấp kín.
Còn mật đạo mới thì ta không biết ở đâu.
Có lẽ ông trời đã nghe thấy thỉnh cầu của ta, trước khi ta chuẩn bị đi tìm ca ca, ta nghe được mẫu thân và phụ thân cãi nhau.
Hình như bọn họ cãi nhau vì một nha hoàn.
Hai người còn chất vấn nhay về loại thuốc, vị đạo nhân nào đó, nguyên nhân chết bệnh, nhưng tất cả ta không muốn biết.
Ta lắng tai nghe, thẳng đến khi nghe được tin tức mấu chốt.
Mật đạo mới rất có thể ở trong viện của ca ca. Ta lén lút lẻn vào gian phòng của ca ca, tìm được lối vào mật đạo.
Sau đó, ta nhanh chóng quay trở lại phòng của mình. Ta nhìn thấy Giang Ngọc đang đọc sách, lấy áo choàng phủ thêm cho chàng.
“Giang Ngọc, chàng đi theo ta.”
“Nam Nam, nàng muốn dẫn ta đi nơi nào?”
Khóe môi của Giang Ngọc ngậm ý cười, nghiêng đầu hỏi.
Ta cố kìm nén nỗi chua xót, gắng gượng nở một nụ cười: “Phu quân cùng ta chơi trốn tìm được không!”
Ta nhét chiếc hà bao duy nhất ta thêu vào hông của chàng.
Ta thực sự rất luyến tiếc chàng. Chàng thực sự rất biết điều, thỏa mãn mọi yêu cầu của ta, nhưng ta không thể không tiễn chàng đi.
Nếu có cơ hội, ta rất muốn cùng chàng bước ra bên ngoài.
Nhưng ta không thể để cho phụ mẫu và ca ca của ta cứ tiếp tục làm như vậy, ta phải nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nam-nuong-nau/2912378/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.