(21)
Ta há miệng thờ dốc, nhưng không thể thốt nên lời.
Bộ dạng của Giang Ngọc vẫn ôn nhuận như ngọc, giống hệt như bộ dạng khi kể cố sự với ta trước đây. Chàng chậm rãi nói: “Nam Nam, nàng muốn nghe một chút cố sự của ta không?”
Ta không muốn biết, nhưng chàng lại bắt đầu kể.
Chàng nói liên tục, trong mắt ánh lên ánh sáng, nhưng cố sự lại là một câu chuyện bi thương.
Giọng nói của Giang Ngọc vô cùng êm tai.
Nhưng lời chàng nói là những lời ta không muốn nghe.
Nhưng chàng vẫn tiếp tục kể. Hình ảnh trước mắt ta bắt đầu phá thành những mảnh nhỏ.
Ta trầm mặc nên trong phòng chỉ vang lên giọng nói của Giang Ngọc.
Hóa ra, ca ca và tỷ tỷ của chàng đều bị người của mẫu thân bắt đi.
Ca ca của chàng chính là người có dung mạo không tồi mà ta đã từng nói. Sau khi huynh ấy được mang tới, đã được ta lén thả ra ngoài.
Thế nhưng sau đó huynh ấy lại không thể vượt qua được, sau khi trở về mắc bệnh điên, cuối cùng cắn lưỡi tự sát.
Tỷ tỷ của chàng bị bắt tới muộn hơn một chút, bị phụ thân của ta coi là dược nhân, khi thí nghiệm thuốc trên người lại xảy ra thất bại, sau khi chết bị ca ca của ta ném ra sau núi. Lúc tìm được thi thể của tỷ ấy, khuôn mặt đã bị dã thú gặm đến hư hại hoàn toàn.
Bây giờ ta mới hiểu được, vì sao lúc ta dẫn Giang Ngọc đến sau núi, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nam-nuong-nau/2912376/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.