Edit | Beta: Manh
Trên đường trở về từ cầu Cầu Vồng, Nhạc Dư thèm ăn bánh ga tô nên Hoắc Tuân mua cho cô một miếng, song cô chỉ ăn mỗi phần bánh, bỏ lại non nửa cốc kem bơ vì không hợp khẩu vị.
Thế là lúc này cốc kem có đất dụng võ.
Vật nam tính hừng hực khí thế vọt vào hoa huyệt, đương lúc Nhạc Dư động tình rên rỉ, ngón tay Hoắc Tuân quét một vòng quanh thân bánh. Anh cẩn thận quét lớp kem bơ dày trên đầu ngón tay lên đỉnh đồi tựa như đang trang trí đồ ngọt, sau đó tấm tắc khen: “Trông ngon quá.”
Bộ phận mẫn cảm nhất của Nhạc Dư là đôi gò bồng đào, cô ưỡn cong nửa người trên như trăng rằm: “Lạnh quá, anh mau ăn đi.”
“Vội gì.”
Hoắc Tuân nâng chân Nhạc Dư lên quấn quanh eo mình, đưa mông thúc mạnh vật nam tính vào hoa huyệt, anh cúi đầu liếm từ nhân ngư tuyến lên, đến khi gặp kem bơ, anh không xử lý mà vòng qua mút bầu ngực run đến độ nổi da gà của cô.
Có chút gì đó trăng trắng dính lên mặt anh. Mặt cô đỏ lựng vì xấu hổ, đang định lau sạch ngực thì tay bị kìm lại.
“Anh đừng nghịch nữa… A!”
Còn chưa dứt lời, Hoắc Tuân đã ngậm trọn kem bơ và nhũ hoa vào miệng, bấy giờ anh mới ngấu nghiến như chết đói. Nhạc Dư rên rỉ vì niềm hoan lạc, cặp mông đầy đặn vui vẻ uốn mình để vật nam tính vào càng thông thuận: “Sướng quá đi.”
Hoắc Tuân ăn sạch kem bơ rồi ngậm nhũ hoa sưng đỏ lên cao, bầu ngực mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nam-ngua-ngay/1516863/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.