Dẫn linh nhiều năm, số người có thể "nhìn" thấy tương lai quả thật rất ít. Chính bản thân Tiết Tử Dung cũng chỉ biết mỗi Cửu sư huynh Thôi Bạch Hạc của mình. 
Thế nhưng chính sư huynh y cũng chỉ có thể tự mình nhìn thấy thiên mệnh, ngay cả việc nói ra sư huynh còn không làm được, lần nào cũng trả giá bằng hai dòng lệ máu. Có lẽ, đôi mắt Cửu sư huynh bị che kín cũng là vì lẽ đó. 
Mà đó là Cửu sư huynh y mang họ Thôi. 
Số người không thuộc Thôi thị nhưng trời sinh có thể thấy thiên cơ quả thật không nhiều, hơn nữa ai cũng phải gánh lấy "thiên phạt" khi trộm nhìn thiên cơ nói chi tiết lộ ra ngoài. Mà số tu sĩ theo đạo bốc toán thì cũng có thể tính ra thiên mệnh, nhưng cũng chỉ là tính ra chứ không phải nhìn thấy. Thế nên bây giờ nghe một người nói nhìn vào gương có thể thấy tương lai của mình, phản ứng đầu tiên của Tiết Tử Dung là nghi ngờ. 
Cơ mà nghi ngờ thì nghi ngờ, sự cám dỗ của việc nhìn thấy tương lai quả thật quá lớn, hơn nữa sau khi Tiết Tử Dung loại trừ hết thảy khả năng thì chẳng bao lâu sau, y đã tự mình hợp lý hóa chuyện này: Hẳn là một loại pháp trận giúp chuyển hóa quẻ bốc thành hình ảnh. 
Nghĩ đến đây, y bỗng cảm thấy hơi tò mò, rốt cuộc pháp trận nào có thể cụ thể hóa suy nghĩ thành hình ảnh, thậm chí còn cảm thấy có thể mang về để nghiên cứu cũng không tệ. 
Mọi lý do 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912529/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.