Sau khi nhìn thấy cảnh tượng trong gương hiện lên, Ly Tương bất giác thở phào. 
Trong đình hóng mát, các sư đệ sư muội của hắn quây quần lại uống rượu với nhau. Lão Tứ trong gương cũng không phải đứa trẻ nữa, y đã cao lắm rồi, khuôn mặt cũng y hệt Bùi Nhiên đời trước, y cũng học mọi người cầm bình rượu lên nhưng vừa uống một ngụm đã sặc, phải dùng tay áo lau miệng. "Tô Mộc" cười hề hề lén bỏ thuốc giải rượu vào bình của mình, hô hào mọi người uống cùng, ra chiều ta đây chấp hết. 
"Đề Sương" vẫn giữ kiểu búi tóc cao, "muội ấy" cài trâm lòe loẹt, tua rua còn kèm những chiếc lục lạc bé tí. Mảnh gương soi chẳng phát ra được âm thanh nào nhưng Ly Tương nghĩ hẳn là mớ chuông trên tóc "muội ấy" sẽ kêu leng keng thật ồn. 
"Bạch Hạc" vẫn quấn dải băng lên mắt mình, như có như không nhìn bầu rượu trong tay. Trông "y" ngồi cạnh người có lẽ là "Mặc Nghiên" quả là tiên cảnh, miễn là "Mặc Nghiên" đừng đấm ngực thùm thụp ra chiều tiếc hận bộ da kia nữa. 
"Không ngờ Mặc Nghiên trưởng thành cũng không tệ." Ly Tương thầm nghĩ. 
Mặc Nghiên trong gương cao hơn hẳn, đã mang dáng dấp của người trưởng thành với khuôn mặt lạ lẫm, khác xa tấm da hồ ly hắn ưa thích nhưng vẫn mang vẻ đẹp khí khái. Đầu tóc cũng không còn chỉ là một chỏm với chiếc bím hất cao nữa mà đã y hệt người thường. 
"Kiều Trác Việt" thì lười cùng các sư đệ mình tranh cãi, hắn gối đầu vai "Ly 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912526/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.