Bất kỳ thiếu niên nào cũng sẽ bị thu hút bởi vũ khí tốt.
Tiết Tử Dung cũng không ngoại lệ.
Sau khi thấy thanh kiếm này chẳng vương chút mùi vị giàu xổi, y cảm động không thôi, đưa tay sờ vào thanh kiếm ấy ngay.
Thanh kiếm chưa được rót linh khí vào, chưa nhận chủ nên Tiết Tử Dung không dám động mạnh. Y ngắm nghía thanh kiếm chán chê rồi mới hỏi: "Hình thái thứ hai của nó là gì vậy sư huynh?"
Ly Tương quay sang nhìn Thịnh Minh.
"Đệ cho nó nhận chủ đi thì biết." Thịnh thiếu chủ ra vẻ bí ẩn đáp.
"Được không? Đệ cho nó nhận chủ được không?" Tiết Tử Dung có hơi không dám tin.
Ly Tương nghe vậy thì nói: "Sao lại không?" Hắn còn khuyến khích sư đệ mình, "Thử đi."
Tiết Tử Dung hít sâu, ý nghĩ cảm thấy tội lỗi vì từng có suy nghĩ chê bai thanh kiếm lóe lên để rồi sau đó bị sự phấn khích đè bẹp. Y nâng thanh kiếm ra khỏi hộp bằng hai tay một cách cẩn thận, sau đó dùng ngón trỏ và ngón cái miết dọc lưỡi kiếm.
Máu tươi theo đó chảy ra.
Máu của người đầu tiên tiếp xúc với thanh kiếm do yêu của Yêu Tộc rèn sẽ ngấm vào nó, tuần hoàn hết một vòng. Rồi từ nay về sau, kẻ đó sẽ vĩnh viễn là chủ nhân của thanh kiếm này. Nếu ngày sau chủ nhân nó nằm xuống, thanh kiếm sẽ tự phong ấn mình bằng rỉ sét, mãi mãi nằm lại giữa thế gian.
Sau khi thanh kiếm hơi lóe lên chút ánh sáng màu máu, Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912530/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.