*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vô Song ngựa cậy thế người, chạy ba bốn vòng, liền nổi ý xấu, đột nhiên lao đến trước mặt A Phì, làm A Phì sợ tới mức trượt bốn móng, mất mạng chạy như điên, cuối cùng mệt đến thở hồng hộc, đầu lưỡi hà ra ngoài cũng không rụt lại được, còn dùng mặt chó ngộn mỡ làm ra một bộ biểu cảm sống không còn gì luyến tiếc.
Địch Kỳ Dã dắt A Phì đã ngoan hơn nhiều trở về Ngự Thiện Phòng, A Phì vừa nhìn thấy ngự trù, đã rên ư ử chạy tới, nằm oạch dưới chân chủ nhân rớt nước mắt. Nó vừa bị Vô Song đuổi chạy mấy vòng, cả thân chó đều đang run rẩy, trông thật là vô cùng đáng thương.
Làm ngự trù đau nát cả lòng.
Địch Kỳ Dã giả bộ không nhìn thấy ánh mắt ấm ức giận mà không dám nói của ngự trù, rửa sạch tay, bắt đầu thử pha rượu.
Theo lý thuyết, việc này hẳn không khó, còn không phải là rót rượu, nước chanh, nước đường thạch lựu vào một cái ly đựng đá sao? Thế nhưng muốn nhìn đẹp, uống vào lại ngon, thực chất cũng không dễ dàng như vậy.
Địch Kỳ Dã thử vài ly, người đã hơi say, mới ra một tỉ lệ vừa lòng, sai Nguyên Bảo bưng đồ rời đi.
Trước khi đi, hắn còn nhìn A Phì, đầu ngón tay trái đặt dưới mắt rồi kéo xuống, làm mặt quỷ.
A Phì giận ngoao một tiếng, chỉa mông vào hắn.
*
Cố Liệt chờ mãi chờ mãi, Nguyên Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-giap-sat-dong-de-vuong/1190757/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.