Có ví dụ của Đỗ đại nhân phía trước, quần thần đều cho rằng, Bệ hạ muốn chấn chỉnh ngôn quan, không cho bọn họ lắm lời.
Nhưng kế tiếp, Cố Liệt lại ban thưởng liên tiếp cho bốn năm vị ngôn quan văn thần nói có sách, mách có chứng. Trong đó, có không ít ngôn luận gai góc, phản bác triều chính.
Lúc này, trong lòng quần thần đều rõ ràng, không phải Bệ hạ không cho nói, mà là không cho nói bậy bạ, chỉ cần nói có lý là được.
Vì thế không khí triều dã càng thêm trong lành, đặc biệt là quan viên tân nhiệm vào triều chưa lâu, nhiều người dám nói, ít kẻ dám cắn bậy đồng liêu.
Cố Liệt cố ý làm như vậy, hiệu quả khiến hắn rất hài lòng, hơn nữa còn mang đến một niềm vui ngoài ý muốn, đó chính là sổ con tố Định Quốc Hầu ít đi rất nhiều.
Rốt cuộc phần lớn thời gian Địch Kỳ Dã đều ở trong cung, về cơ bản quần thần chỉ có thể nhìn thấy hắn ở buổi chầu sớm, mà Địch Kỳ Dã lên tiếng trên triều, mặc dù đôi lúc có những từ ngừ kinh người, nhưng nhìn chung đều đại biểu cho suy nghĩ của Cố Liệt.
Cho nên, thực ra quần thần không tìm ra được quá nhiều lý do để tố hắn, tố tới tố lui đều ba kiểu cũ mèm: Quyền lực lớn, sống trong cung, không đủ cung kính. Mà ba cái này, khai triều ba năm nay, cho dù có là thằng ngốc cũng phải nhìn ra, đó đều là Bệ hạ ngầm cho phép.
Vậy nên, Cố Liệt quét sạch không khí tấu trình xong, số lượng sổ tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-giap-sat-dong-de-vuong/1190756/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.