Cố Liệt nhắm mắt, trước mắt lại là dáng vẻ bạch y giáp sắt của Địch Kỳ Dã, dẫn theo tinh binh Đại đô đốc phủ, xuống ngựa từ biệt trước cửa cung.
Như vậy, dường như hoàn toàn chẳng có gì thay đổi so với năm ấy gia nhập Sở quân. Phảng phất thời gian ba năm nay chỉ là một cái chớp mắt ngắn ngủi, có lẽ là hoa trong gương, trăng trong nước, chẳng thể coi là thật.
Đó là Địch Kỳ Dã của hắn, là hắn tự tay mặc vào bạch y, tự tay thắt chặt giáp sắt, tự tay hạ chỉ……
Bất luận bản thân là Sở Vương tôn hay đế vương Đại Sở, hai đời, Cố Liệt từng làm ra rất nhiều quyết định, dĩ nhiên không có khả năng mọi quyết định đều là đúng, trong những quyết định chính xác, phái Địch Kỳ Dã đi Bắc Cương* đánh lùi Thứ Y Nhĩ Tốc, có thể nói, là một lần khó nhất. (*Bắc Cương: vùng biên giới phía Bắc)
Nhưng đây là phương pháp tốt nhất để giải quyết.
Thứ Y Nhĩ Tộc chịu đựng một mùa đông bụng đói cồn cào, rốt cuộc không thể nhẫn nại được nữa, mài đao soàn soạt với Đại Sở đang dần dần giàu có, muốn nhân lúc Đại Sở bận rộn xây dựng, đánh cướp vật tư, cắn xuống mấy miếng thịt, đồng thời cũng thử điểm giới hạn của đế vương Đại Sở.
Vậy nên, trận đánh này, không những phải đánh, mà còn phải đánh cho bọn chúng đau, đau đến không dám lại sinh ra lòng thèm muốn Đại Sở, ít nhất trong vòng mấy năm, đều không dám tái phạm.
Thứ Y Nhĩ Tộc xuôi về phía Nam, còn làm Cố Liệt thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-giap-sat-dong-de-vuong/1190758/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.