Nếu như mọi chuyện có thể giải quyết dễ dàng bằng lời nói thật tốt, thì bây giờ Lâm Ngôn Hy cũng sẽ không bị truy sát đến bước đường cùng này rồi. 
" chính phái là vậy sao? không phân phải trái, đúng sai" Lâm Ngôn Hy miệng mắng nhưng tâm đã loạn cào cào. 
" yêu nhân này, còn nói nhiều lời như vậy, bọn ta là thay trời hành đạo " 
Nghe thấy lời này Lâm Ngôn Hy miệng giựt liên hồi. 
Yà người trong ngoài bất nhất, bên trong y cũng chửi nhưng là chửi cái thế giới điên rồ này.Miệng hỗn mà tâm cũng không tịnh, y đang nghĩ sao con người của thế giới này đáng ghét quá vậy. 
Không phải chỉ là nữa người nữa yêu thôi hả, cần gì phải tốn công sức đuổi giết.Nhân loại ở tu tiên giới là một đám cố hủ, Lâm Ngôn Hy càng nghĩ càng nhịn không được. 
Y cảm thấy nếu không nói thì thật là nhịn đến phát nổ, mỏ hỗn giựt giựt vẫn là không chịu nổi nữa.Bề ngoài y xinh đẹp không tì vết, nhưng mà một khi quá sức giới hạn y liền là đánh mất hình tượng, ôn thuận ít nói của mình. 
" mẹ nó, ta chịu đựng hết nổi, thay trời hành đạo cái cù lôi nè " 
Bình thường y luôn xây dựng hình tượng với bên ngoài là người nhã nhặn, ôn nhu, lịch thiệp, nhưng chỉ có người bên cạnh mới biết tính cách và vẻ ngoài của y bất đồng thế nào. 
Lời vừa nói ra đám chính phái đang nhao nhao đòi chém đòi giết liền im lặng, không khí kì lạ nổi lên. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-kich-ban-nay-khong-dung/3651752/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.