Nếu gã có thể dâng được Cửu Long lưu ly châu này lên, khẳng định là lập được công lớn.
Một trăm năm trước, Cửu Long lưu ly châu đã biến mất. . Bạn đang đọc truyện tại ++ TRUMTRU YEN. c o m ++
Yêu Vương đại nhân còn từng bố cáo thiên hạ, ai tìm được sẽ được thưởng mười vạn lượng.
Hiện giờ, viên ngọc này lại đang nằm trong tay gã.
Tuy rằng bố cáo từ rất lâu rồi, nhưng chắc chắn là có thể chiếm được niềm vui của Yêu Vương đại nhân.
Tô Yên thấy tên Sứ Giả kia thất thần.
Lên tiếng
"Thế nào?"
Gã suy nghĩ thiệt hơn một lúc lâu, gật đầu
"Được. nhưng ngươi chỉ được nhìn, không được nói lung tung."
Tô Yên gật gật đầu
"Ừm."
Thương lượng xong, Sứ Giả dẫn theo Tô Yên và đoàn người của gã tiến vào trong Yêu Vương điện.
Hai người thương lượng trước mặt hai tên thủ vệ kia, hơn nữa người ta vẫn nhận ra Tô Yên, đương nhiên không chịu cho cô vào trong
"Bọn họ có thể tiến vào, còn ngươi thì không được."
Tên Sứ Giả vội đi tới trước mặt tên thủ vệ, móc ra hai thỏi vàng.
Nhỏ giọng thì thầm với nhau
"Thủ vệ đại nhân, vừa rồi ngài cũng nhìn thấy đó, nàng ta đưa cho ta Cửu Long lưu ly châu, mạng nhỏ này của ta có khả năng còn giữ được. Nếu xảy ra chuyện thì đẩy nàng ta ra gánh tội thay không được sao? Nàng ta còn là con người, còn có thể khiến Yêu Vương điện xảy ra chuyện gì được sao? Xin ngài giơ cao đánh khẽ, thương xót thương xót."
Tên thủ vệ kia nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639831/chuong-1849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.