Gã thủ vệ nhìn đi nhìn lại mấy lần rồi trả thẻ bài lại cho người kia.
Lên tiếng
"Mở rương ra."
'Cạch cạch cạch.'
Năm cái rương lớn được mở ra, bốn cái chưa đầy vàng bạc châu báu, cái rương thứ năm là một nữ tử mặc hồng y.
Nàng ta đeo khăn che mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt lớn, linh động lại vô cùng quyến rũ.
Người nọ giải thích với thủ vệ
"Nghe nói, Yêu Vương đại nhân thích nữ yêu diễm xinh đẹp, đây không phải là gãi đúng chỗ ngứa hay sao?"
Nói xong, liền móc ra một thỏi vàng, đưa cho người thủ vệ.
Tên thủ veej cầm thỏi vàng, ước lượng một chút.
Cái bộ lạc Mãnh Hổ này có vẻ còn thức thời, thế nên gã liền nói thêm mấy câu
"Mấy thứ đồ này của ngươi, mười mấy bộ lạc cũng đã đem tới, không có gì là mới mẻ."
Người nọ lập tức hỏi
"Bọn họ tặng những cái gì? Yêu Vương đại nhân có thích hay không?"
Gã thủ vệ cắn cắn thỏi vàng, nhớ lại những bảo vật gã đã từng nhìn thấy.
"Thần Khí Trượng Phượng Hoàng, Long Văn Châu, Ngọc ngàn năm dưới biển sâu, thánh hoa 800 năm mới nở một lần, nhiều lắm."
Nói xong, gã liền mắt nhìn nữ tử yêu diễm trong cái rương cuối cùng.
Lên tiếng
"Đây là nữ nhân thứ 36 được đưa tới đây, 34 người đã chết, hy vọng cô nương này có thể kiên trì tới cùng."
Sứ giả của bộ lạc Mãnh Hổ kia sửng sốt.
"Này, này ······"
Hắn ta lắp bắp mãi không nói lên lời.
Gã thủ vệ kia nhìn nhìn, lại nói tiếp
"Vậy mà đã sợ sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639830/chuong-1848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.