Nói xong, đang định quay người đi, gã Sứ Giả lại sực nhớ ra.
Vội vàng chỉ vào cái rương cuối cùng
"Thị vệ đại nhân, trong cái rương cuối cùng kia có bảo bối.
Mong ngài dâng lên cho Yêu Vương đại nhân
Có lẽ, nhìn thấy rồi, tâm tình Yêu Vương đại nhân sẽ tốt lên rất nhiều."
Thị vệ kia nghe xong, xua xua tay
"Biết rồi, đi đi."
Đối với sự kích động của gã Sứ Giả kia, Thị vệ này cũng chẳng buồn quan tâm.
Sứ Giả nào tới đây cũng nói mình có trân bảo.
Đương nhiên, là có trân bảo thật.
Nhưng rồi sao?
Yêu Vương cũng đâu có thích?
Nếu Yêu Vương đại nhân đã không thích, dù có là Thánh Khí truyền kỳ đưa tới trước mặt, ngài ấy cũng mặc kệ.
Tên Sứ Giả cất bước rời đi, ba bước lại ngoái đầu nhìn một lần.
Giống như muốn nhìn xuyên qua cánh cửa Yêu Vương điện để nhìn thấy diện mạo của Yêu Vương đại nhân.
Nhưng tất nhiên, nhìn thấu thế qué nào được.
Tiểu Hoa nhỏ giọng
"Ký chủ, phải làm sao bây giờ?"
Không gặp được Yêu Vương đại nhân.
Lại còn đưa cả Cửu Long lưu ly châu vào trong rồi.
Tô Yên lên tiếng
"Đi tìm Tiểu Hồng trước."
"Được ạ!"
Người ngồi trên Vương vị kia có phải Lục không, Tô Yên còn chưa xác định chắc chắn.
Dù gì cũng phải xác nhận trước đã.
Nghĩ vậy, cô liền nối gót đi theo đoàn người của bộ lạc Mãnh Hổ ra ngoài.
Trong điện Yêu Vương, không khí nồng nặc mùi máu tươi, thi thể nằm la liệt trên sàn.
Thị vệ bên ngoài tiến vào, nhanh chóng xử lý sạch sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639832/chuong-1850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.