Nữ yêu lên tiếng
"Muốn giữ được ngôi vị Yêu Vương của hắn, có thể. Ngươi tự vẫn ngay tại đây, ta đảm bảo, hắn sẽ không chịu bất kỳ một tổn thương nào. Vẫn có thể tiếp tục yên ổn là Yêu Vương."
Ả thấy Tô Yên không nói lời nào, cho rằng cô đã bị lay động, bắt đầu ân cần dụ dỗ
"Một cái mạng của ngươi, đổi lấy hòa bình của Yêu Tộc, còn bảo vệ được Vương vị của người thương. Tính đi tính lại, vẫn vô cùng có lợi."
Ả nói xong, vẫn thấy Tô Yên im lặng, liền nhíu mày
"Như thế nào? Nếu ngươi không đáp ứng, vậy thì chúng ta phải đem nơi này san thành bình địa rồi!"
Trong lời nói tràn ngập uy hiếp.
Tô Yên động động cái tay dưới bàn, ý bảo Lục buông tay ra.
Lục sẽ đồng ý sao? Tất nhiên là không rồi.
Hắn không những không buông tay, mà càng nắm chặt bàn tay cô hơn.
Tô Yên vừa muốn mở miệng nói, hắn đã ngước mắt lên nhìn cô.
Ánh mắt ấy như muốn hỏi, có phải cô lại ghét bỏ hắn rồi hay không?
Lời đã đến bên miệng cũng không thể nói ra được, Tô Yên đành nuốt xuống.
Cô ngẩng đầu lên, nhìn một lượt đám người trong Yêu Vương điện, cuối cùng nhìn ả nữ yêu.
"Ngươi có muốn tỷ thí với ta một chút không?"
Ả nữ yêu cười lạnh
"Chỉ bằng ngươi?"
Tô Yên nói với Lục
"Ta muốn đi đánh nhau."
Lục suy tư trong chốc lát, sau đó liền buông lỏng tay.
Tô Yên thở phào, còn tưởng hắn sẽ nằng nặc đòi cô mang hắn theo đi đánh nhau.
Cô bước từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639823/chuong-1841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.