Chém giết từ đêm khuya đến tận khi trời sáng.
Thi thể trong Yêu Vương điện đã được dọn dẹp sạch sẽ, mùi máu tanh nồng đậm cũng dần dần tan đi.
Đám thuộc hạ giải quyết rất nhanh, chẳng mấy chốc đã xong.
Yêu Vương điện lại khôi phục sự huy hoàng như trước.
Lục ngồi trên Vương tọa ho khan.
Tô Yên đi từ dưới lên, đang muốn nói chuyện với hắn, bỗng nhiên cô thấy hắn móc ra một cái hộp còn lây dính vết máu chưa khô.
Tô Yên sửng sốt.
Lục đặt cái hộp lên trên bàn, đẩy tới trước mặt Tô Yên.
Bàn tay hắn nhẹ run lên.
Trời đã sáng, thân thể hắn cơ bản đã khôi phục như bình thường.
Bàn tay cũng sinh ra thịt, không phải là một bộ xương khô như tối qua nữa.
Tô Yên nhìn cái hộp vẫn còn dính máu kia.
"Cho ta sao?"
Lục gật gật đầu.
Đôi mắt đen nhánh nhìn Tô Yên, chờ cô mở ra, chờ được nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của cô.
Tô Yên duỗi tay, mở cái hộp ra.
Tức khắc liền vô cùng sửng sốt.
Một đóa hoa trắng lẫn máu xuất hiện trước mắt cô.
Cô nhìn bông hoa trắng này rồi lại ngẩng đầu nhìn Lục.
Lục mệt mỏi nói
"Không thích sao?"
Tô Yên duỗi tay chạm vào bông hoa.
Cứng cứng.
Giống như là xương người.
Cô cất lời hỏi
"Thiên Cốt Hoa?"
Lục gật gật đầu,
"Ừm"
Hắn lại hỏi lại
"Thích không?"
Thiên Cốt Hoa.
Khắc bằng máu, xương nở hoa.
Dùng xương sườn làm hình, dùng máu cùng tu vi để khắc, từ đó mới thành được Thiên Cốt Hoa.
Thiếu chút nữa, hắn sẽ phải bắt đầu tu luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639824/chuong-1842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.