Tô Yên đi đến một hẻm vắng, vươn tay.
Tiểu Hồng trượt từ cổ tay cô xuống, biến thành một xà nhân, thân người, đuôi rắn.
Tiểu Hồng vui vẻ
"Yên Yên ~ Yên Yên ~~"
Giọng nói của nó vô cùng hưng phấn.
Vì sao nó lại muốn biến thành xà nhân ấy à?
Bởi vì nó không giỏi giang như Tô Cổ, không thể biến ra cả quần áo khi huyễn hóa thành người được.
Tô Cổ nói, nếu biến thành người thì không thể trần truồng chạy khắp nơi.
Tiểu Hồng lắc lắc cái đuôi.
Tô Cổ mặc một thân y phục trắng, xuất hiện ngay bên cạnh Tiểu Hồng.
Tô Cổ liếc mắt nhìn Tiểu Hồng trơn bóng
"Nhiều năm như vậy vẫn chỉ có thể biến thành cái bộ dạng trần như nhộng này chạy khắp nơi, cũng là một loại năng lực hiếm gặp."
Tiểu Hồng ngơ ngác
"Ngươi đang khen ta sao?"
Tô Cổ gật gật đầu.
Hai mắt Tiểu Hồng sáng lên, đang muốn tự sướng, Tô Cổ liền nói một câu chặn họng nó
"Khen ngươi thật ngu ngốc."
Tô Cổ dứt lời, Tiểu Hồng ngớ người, 'hừ hừ' hai cái rồi lắc cái đuôi chạy tới phía Tô Yên.
Nó muốn ở cạnh Yên Yên cơ.
Tiểu Hồng thì trần truồng, trong tay Tô Yên lại đang cầm một túi bạc.
Việc cần làm đầu tiên tất nhiên là mua cho nó một bộ quần áo đã.
Cũng may đây là Yêu Tộc, bộ dạng nửa người nửa xà của Tiểu Hồng cũng là bình thường, cho nên Tiểu Hồng có thể quang minh chính đại đi dạo trên phố.
Điểm duy nhất không giống nhau giữa nó và những xà nhân khác, chính là người ta mặc y phục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639818/chuong-1836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.