Dứt lời, cô liền hỏi tiếp
"Thiếu bạc?"
Tiểu Hồng cầm một chuỗi đường hồ lô nhích gần tới trước mặt Tô Yên, vừa nhích vừa nói
"Không phải a. Muốn Yên Yên cùng bọn em ra ngoài chơi."
Nói xong, Tiểu Hồng lại cắn một viên đường hồ lô.
"Lâu rồi Yên Yên không chơi cùng bọn em, lúc nào cũng chỉ chơi với mấy tên nam nhân khác nhau đó."
Tiểu Hồng dứt lời, cả căn phòng chìm trong yên tĩnh.
Chỉ có âm thanh Tiểu Hồng cắn đường hồ lô răng rắc, rắng rắc.
Nửa ngày sau, Tiểu Hồng quăng cái đuôi, kéo tay Tô Yên
"Yên Yên, đi đi mà, dù sao nam nhân của chị cũng không ở đây!"
Tiểu Hồng hai mắt long lanh, im lặng chờ Tô Yên trả lời.
Tô Yên lên tiếng
"Nơi này cách thành trấn khá xa, đi ít nhất mất một ngày đường. Ta muốn trở về trước khi trời tối."
Tiểu Hồng giơ bàn tay nhỏ lên
"Không thành vấn đề!"
Nói xong, Tiểu Hồng liền dùng cái đuôi chọc chọc tay Tô Cổ.
Tô Cổ nhìn nó
"Chọc ta làm gì? Là ngươi tự đáp ứng."
Tiểu Hồng nói với vẻ mặt dĩ nhiên
"Ngươi khẳng định có biện pháp."
Tô Cổ lạnh nhạt nhìn nó, duỗi tay hất cái đuôi của Tiểu Hồng trên tay mình xuống.
"Coi trọng ta quá rồi."
Tiểu Hồng lắc đầu, sau đó lại dùng đuôi cuốn lấy cánh tay Tô Cổ
"Không, ngươi khẳng định có biện pháp."
Nói xong, liền đưa cho Tô Cổ xiên đường hồ lô của mình.
Tiểu Hồng là muốn Tô Cổ ăn MỘT VIÊN đường hồ lồ, sau đó tiếp tục nghĩ cách.
Tô Cổ nhìn xiên hồ lô, duỗi tay cầm lấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639817/chuong-1835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.