Cũng may cô về kịp.
Tô Yên đặt con gà xuống, quay ra cửa động hỏi
"Các ngươi khi nào thì đi?"
Cô hỏi rất nghiêm túc.
Tô Yên vừa xuất hiện, sự chú ý của đám yêu đều đổ dồn vào đồ ăn này.
Đồng thời hít hít cái mũi
"Đồ ăn này thật là thơm a."
"Từ trước tới giờ ta chưa từng ngửi thấy đồ ăn thơm như vậy."
"Đồ ăn này chẳng những thơm, mà khẩu khí cũng không nhỏ a."
"Đúng vậy, ta chưa bao giờ thấy đồ ăn nào gan lớn như vậy, hahahaha."
Một đám người cười lớn.
Tô Yên cúi đầu nhìn bản thân, lại nhìn bọn họ.
Cô đi qua.
Nhấc chân.
Phanh!
Đá văng một tên yêu quái cao to trước mặt.
Tên yêu kia bay hơn mười mét, xô gãy cả đại thụ phía sau.
Tô Yên nghiêm túc nói
"Ta cũng chưa bao giờ thấy yêu quái yếu như vậy."
Vừa nói xong, toàn trường lập tức yên tĩnh.
Cô lại nói lần nữa
"Tốt nhất các ngươi đều lên hết một lượt đi, ta còn phải ăn cơm."
Nói xong, cô vẫy vẫy tay về phía bọn chúng.
Bọn yêu quái cậy mình đông thế mạnh, mười mấy tên hung thần ác sát chạy về phía Tô Yên, một bộ muốn xử lý cô thật sảng khoái.
Nhưng kết quả lại không mấy khả quan.
Một nén nhang sau, Tô Yên túm cổ áo tên cuối cùng, ném ra ngoài sơn động.
Đám yêu trước khi rời khỏi, hung tợn nói với cô
"Ngươi chờ đó!"
Nói xong, chúng yêu nâng nhau rời đi.
Rất mau, sơn động lại lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Tô Yên quay đầu lại nhìn Lục.
Lúc này, Lục cũng nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639775/chuong-1793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.