Sau khi nghe cô muốn giải trừ hôn ước với hắn, Tần Hiên Vũ giống như là nổi điên.
Nói chuyện kì quái, làm cô cảm thấy không rét mà run.
Trước khi đi, hắn nói một câu
“Cô đừng có hối hận.”
Hắn mới vừa đi không bao lâu, cô muốn về nhà, kết quả liền gặp ba người đàn ông này.
Xem tư thế kia chính là muốn lăng nhục cô, sau đó quay video uy hϊế͙p͙ cô.
Nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ Tần Hiên Vũ, cô lại không đắc tội với những người khác.
Chỉ có thể là hắn.
Triệu Tường Vi ngồi xổm trêи mặt đất khóc, ước chừng nửa giờ sau, tâm tình cô mới ổn định lại.
Tô Yên nói
“Đi về thôi.”
Triệu Tường Vi ngẩng đầu, mắt còn ươn ướt vì đổ lệ.
Cô gật gật đầu
“Cảm ơn cô đã cứu tôi.”
Tô Yên nhìn cô
“Tần Hiên Vũ làm?”
Triệu Tường Vi sửng sốt, không nói gì.
Có lẽ vừa rồi mình gọi điện thoại cho ba, Tô Yên nghe được, hẳn đã biết.
Tô Yên
“Về sau cách hắn xa một chút.”
Vừa nói, Triệu Tường Vi đứng lên đi về phía trước, lát sau nói một chữ
“Không”
Hắn phải trả giá cho hành động của mình.
Nếu không phải Tô Yên vừa lúc đuổi tới.
Nếu không phải Tô Yên thân thủ lợi hại.
Chỉ sợ, hôm nay chính là ác mộng trong cuộc đời cô.
Cô làm sao có thể để Tần Hiên Vũ tiếp tục làm như vậy?
Đúng là trước đây có một chút thích, nhưng sau những việc này, cái thích kia liền biến thành chán ghét.
Tô Yên không để ý nhiều đến lời đó, cô gọi taxi, đưa người trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639697/chuong-1715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.