Lại qua ba tháng, đảo mắt Hoắc Từ đã lên lớp 12.
Dưới sự phụ đạo của Tô Yên, thành tích có thể nói là tiến bộ vượt bậc.
Mà Tần Hiên Vũ cũng không biết rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào, cả người đều âm khí nặng nề.
Có một lần, Tô Yên bị Hoắc Từ cường ngạnh buộc cô đi đón hắn tan học, lúc đó liền gặp Tần Hiên Vũ.
Tần Hiên Vũ nhìn qua gầy một vòng lớn.
Hai người vốn dĩ cũng không liên quan đến nhau, chỉ nhìn thoáng qua.
Nhưng Tần Hiên Vũ lại đột nhiên ngừng bước chân, nhìn Tô Yên
“Chuyện tôi đã từng nói với cô, cô suy xét thế nào?”
Tô Yên nghi hoặc
“Chuyện gì?”
Nhìn thấy cô đã quên, trong mắt Tần Hiên Vũ hiện lên một lệ khí.
Sau đó nói
“Rời khỏi hắn, lựa chọn tôi.”
Tô Yên trêи dưới nhìn hắn
“Cậu không phải thích Thẩm Mỹ Đồng?”
Nói đến chuyện này, Tần Hiên Vũ nắm chặt tay.
Tầm mắt sắc bén nhìn Tô Yên
“Cô làm sao mà biết được??”
Sau đó hắn lại ép hỏi
“Là cô nói cho Thẩm Tường Vi?”
Tô Yên
“Đây là chuyện rất khó để người biết?”
Tần Hiên Vũ nghe vậy, nheo mắt lại
“Quả nhiên là cô.”
Tô Yên thấy hắn nói chuyện hoàn toàn là râu ông nọ cắm cằm bà kia.
Không muốn nói thêm cái gì.
Đang định rời đi, Tần Hiên Vũ lại không tính toán nhường đường.
Hắn híp mắt, nhìn chằm chằm Tô Yên
“Cô làm Mỹ Đồng không dám tiếp cận tôi, làm Triệu Tường Vi rời khỏi tôi. Cô khiến tôi thân bại danh liệt, bị bạn học cười nhạo. Cô nói, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639698/chuong-1716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.