Chỉ nghe thấy Tuân Cảnh chậm rãi nói một câu
“Công Chúa điện hạ cùng Trấn Nam Vương vẫn còn thánh chỉ trêи người, nếu người không gả, sợ là sẽ phải chịu chút khổ sở.”
Tô Yên lên tiếng
“Hắn vốn không muốn cưới ta.”
Tuân Cảnh trầm ngâm một chút
“Trừ phi, người có thể tìm được một người thay thế Trấn Nam Vương. Để Hoàng đế bệ hạ không tức giận, cũng là đòi lại công đạo cho bá tánh Giang Lan quốc.”
Tô Yên nghe xong, gật đầu.
Lên tiếng trả lời
“Ừm.”
Đáp ứng xong, lại nghe Tuân Cảnh nói tiếp một câu
“Xem ra ý của Công Chúa điện hạ cũng giống ý của Tuân mỗ. Không biết, Công Chúa điện hạ đã tìm được người để thay thế chưa?”
Tuân Cảnh vừa dứt lời, Tô Yên liền quay sang nhìn hắn chằm chằm, sau đó gật đầu
“Đã chọn được rồi.”
Tuân Cảnh bị Tô Yên nhìn chằm chằm, có chút kinh ngạc
“A! Không biết là ai may mắn được Công Chúa điện hạ coi trọng như vậy?”
Tô Yên nhìn hắn, suy nghĩ thật lâu.
Sau đó, bỗng nhiên nói sang chuyện khác.
“Cây kim trâm này, có vẻ chàng không muốn trả lại cho ta.”
Lúc Tô Yên nói lời này, vẫn còn đang nắm chặt cây trâm phượng hoàng trong tay.
“Đó là vật đích thân Công Chúa bồi thường cho Tuân mỗ. Tuân mỗ chắc chắn sẽ quý trọng.”
“Nhưng cây kim trâm đó lại là thứ tượng trưng cho thân phận của ta. Không thể tùy tiện cho người khác.”
Nàng nói rất nghiêm túc.
Tuân Cảnh nghe xong, trầm ngâm một chút.
Sau đó, Tô Yên lại nói
“Nhưng, nếu chàng thích kim trâm, ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639604/chuong-1622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.