Sau đó cười rộ lên.
“Công Chúa điện hạ, Tuân mỗ nói là suy xét, suy xét đó.”
“Chàng suy xét như thế nào rồi?”
“Tuân mỗ cảm thấy, cây kim trâm kia rõ ràng là Công Chúa điện hạ đưa cho Tuân mỗ làm quà bồi thường nhận lỗi. Làm gì có chuyện trả lại. Nếu để người khác biết được, sợ rằng người ta sẽ bàn tán Tuân mỗ không để Công Chúa điện hạ vào trong mắt.”
Tiểu Hoa bĩu môi, nó đã sớm đoán được chuyện Nam Chủ đại nhân sẽ không trả lại trâm, nhẹ giọng lên tiếng
“Ký chủ, Tiểu Hoa cảm thấy Nam Chủ đại nhân rất muốn giữ cây trâm của chị, hình như còn muốn lấy cả túi tiền của chị luôn.”
Nghe Tiểu Hoa nói xong, lực chú ý của Tô Yên lại rơi vào túi tiền trêи tay Tuân Cảnh.
“Cái này…”
Nói xong, nàng duỗi tay định lấy túi tiền về.
Tuân Cảnh cầm túi tiền của Tô Yên trong tay, định lấy về sao?
Đồ vật đã vào tay hắn, làm gì có chuyện muốn là lấy về được?
Hắn giơ cao tay cầm túi tiền, Tô Yên vươn hơn nửa cơ thể tới lấy.
Đường núi thì gập ghềnh, bánh xe ngựa lăn qua một cục đá, cả xe nảy lên.
Thân thể Tô Yên đổ về phía trước, tay đập vào vách xe ngựa.
Mà cả người nàng vừa vặn nằm gọn trong lồng ngực Tuân Cảnh.
Tô Yên lập tức ngẩng đầu lên, vừa vặn đúng lúc Tuân Cảnh cúi đầu xuống.
Môi Tuân Cảnh chạm vào trán Tô Yên.
Hai người nhìn nhau.
Tình huống bất ngờ này làm nụ cười trêи mặt Tuân Cảnh cứng đờ.
Tô Yên im lặng một lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639603/chuong-1621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.