Nữ nhân chỉ có thể ở nhà giúp chồng dạy con.
Ở thời đại này, những nữ nhân khác cho dù đánh cược đi chăng nữa cũng sẽ không có vận may trời cho.
Chính mình chiếm tiện nghi thì im lặng thành thành thật thật mà làm việc đi.
Cứ một hai phải lôi ra khoe trước mặt tất cả mọi người.
Hà tất phải thế?
Tô Yên vừa dứt lời, trêи mặt Tống Trinh không còn một chút ý cười nào nữa.
Khí thế quanh thân Âu Dương Du càng thêm cường đại, sắc mặt lạnh băng.
Tô Yên lên tiếng
“Nếu không còn việc gì khác, bổn cung đi trước.”
Nói xong, nàng thoáng nhìn qua Trương Khắc đang nằm cuộn tròn trêи mặt đất, nói
“Thân thủ như vậy, không hiểu rốt cuộc bao năm qua ngươi sống sót trêи sa trường kiểu gì?”
Tô Yên tỏ vẻ nghi ngờ.
Tiểu Hoa nhỏ giọng nói
“Ký chủ, có phải chị quên rằng thể lực của chị…. ừm…. rất khủng bố hay không vậy? Đâu có ai đánh lại được chị đâu!!”
Tô Yên bừng tỉnh.
Sau đó lại lãnh đạm nhìn Trương Khắc, nói thêm một câu
“Ngươi còn có thể.”
Nói xong, nàng liền xoay người rời đi.
Tiểu Đào đi theo phía sau Tô Yên, trái tim kϊƈɦ động muốn nhảy ra ngoài.
Không còn bất kỳ từ gì có thể hình dung tâm trạng hiện tại của Tiểu Đào,
Công Chúa điện hạ thật sự quá uy vũ đi.
Lúc đó, Tiểu Đào thật sự còn cảm thấy dù có là Trấn Nam Vương Âu Dương Du tướng quân cũng thua kém Công Chúa điện hạ nhà mình.
Âu Dương Du nhìn theo bóng lưng Tô Yên rời đi, không nói một câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639602/chuong-1620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.