Haizz, chẳng những không đòi được cây trâm, túi tiền cũng bị người ta cầm, người cũng bị ôm lấy, đồ vật liên quan đều đưa hết cho người ta mất rồi.
Nam Chủ đại nhân nói mình thiệt thòi.
Tiểu Hoa còn cảm thấy ký chủ thiệt thòi hơn.
Không biết xe ngựa đã chạy tới trạm dịch từ khi nào.
Tiểu Đào đã đứng bên ngoài chờ.
Chờ mãi vẫn chưa thấy Tô Yên xuống xe, ngược lại lại thấy Tuân Cảnh Vương gia xuống trước.
Sau đó lại thấy Vương gia nâng tay lên, đỡ Công Chúa xuống xe ngựa.
Tiểu Đào choáng váng.
Kim Nhất đứng bên cạnh cũng vô cùng sửng sốt.
Này ·······.
Tuy rằng Kim Nhất rất bội phục thân thủ của vị Công Chúa này.
Nhưng có phải Vương gia đối xử có hơi quá tốt đối với vị Công Chúa điện hạ này không?
Tự mình đỡ người ta xuống xe ngựa.
Trong trí nhớ của Kim Nhất, Vương gia chưa từng dành đãi ngộ như thế cho bất kỳ ai.
Hơn nữa, vì sao Vương gia lại cứ nhìn người ta chằm chằm vậy?
Đây không phải lần đầu tiên Kim Nhất phát hiện tình huống như thế này.
Lần đầu tiên gặp mặt, vị công chúa này đánh Vương gia, Vương gia cũng không tức giận, chỉ nhìn người ta chằm chằm.
Lần thứ hai gặp mặt, vị công chúa kia tùy tiện lấy một cây trâm trêи đầu xuống đưa cho ngài, đồ vật của nữ nhi, thế nhưng Vương gia lại cầm.
Còn nhét trong cổ tay áo, luôn mang theo bên mình.
Ở Thượng Vận Thành, vừa nghe tin vị công chúa này chuyển tới trạm dịch ở, vương gia hông chịu ở lại toà nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639605/chuong-1623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.