Tiểu Đào vội vàng đi theo.
Tô Yên không kiên nhẫn, nói
“Không được phát ra âm thanh.”
Tiểu Đào cẩn thận đi.
“Không được thở mạnh.”
Tiểu Đào đơ người.
Công chúa bị làm sao vậy?
Không được thở?
Tiểu Đào hít sâu một nỗ lực nín thở, nhịn đến muốn nghẹn rồi.
Tiểu Đào lùi lại cách Tô Yên 3 mét, lúc này Tô Yên mới không nói gì nữa.
Tiểu Đào muốn nhắc nhở công chúa đây không phải là đường tới trạm dịch, nhưng Công chúa không cho nói bất kỳ điều gì, nên chỉ đành tiếp tục im lặng, đi theo phía sau Tô Yên.
Nửa canh giờ sau, Tô Yên không kiên nhẫn
“Sao vẫn chưa tới?”
Vừa nói vừa quay đầu nhìn Tiểu Đào.
Lúc này Tiểu Đào vội vàng lấy miếng vải trong miệng ra, nhỏ giọng lên tiếng
“Người, đi lầm đường….”
Tô Yên nhíu mày
“Sao không nói sớm?”
Tô Yên tâm phiền ý loạn, Tiểu Đào cũng vô cùng ủy khuất
“Công chúa, người… không cho nô tỳ nói chuyện.”
Cũng may phế vật trong đầu Tô Yên cuối cùng cũng có chút công dụng.
“Ký chủ, chị đi thẳng phía trước 100 mét có một ngôi miếu hoang. Theo kịch bản, lần đầu tiên chị gặp mặt Trấn Nam Vương là ở trong ngôi miếu này.”
Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói, chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, khắc chế một lúc lâu mới có thể không mắng Tiểu Hoa.
Nàng cầm dù đi thẳng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tiểu Đào chạy theo chân Tô Yên.
Không hiểu Công chúa muốn đi đâu nữa, nhưng mà, vẫn phải đi theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639579/chuong-1601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.