Tô Yên nắm chặt cây trâm, ra tay.
“Phập” một tiếng.
Khi nàng cắm cây trâm vào cổ tên đó, gã hắc y nhân ngã vật ra đất, làm chấn động mười mấy người còn lại.
Tất cả đều vô cùng sửng sốt.
Vị công chúa yếu đuối như vậy, thế nhưng lại có thể giết chết sát thủ như bọn họ.
Hơn nữa còn là trong nháy mắt.
Mặt không đổi sắc, muốn giết là giết.
Hình như có chút bất đồng với tin tình báo bọn chúng nhận được.
Ít nhất, vị công chúa này không hề nhu nhược, mà võ công còn vô cùng cao thâm.
Tô Yên cần cây trâm, sau đó liền ném đi.
Khom lưng, nhặt một cây đao lên.
Dùng cái này, sẽ giải quyết nhanh hơn một chút.
Nàng vẫy tay
“Nhanh lên.”
Vừa dứt lời.
Đám hắc y nhân đen mặt nhìn nhau.
Trước nay bọn chúng giết người đều khiến đối phương chật vật chạy trốn.
Hiện giờ, bọn chúng lại bị chính con mồi của mình khiêu khích.
Cuối cùng, mười mấy hắc y nhân cùng xông lên.
Nhưng lần này đã thêm phần cảnh giác, phòng thủ nghiêm ngặt.
Sau một chén trà nhỏ.
“Phụt” một tiếng.
Thanh đao trêи tay Tô Yên đâm vào cơ thể của tên hắc y nhân cuối cùng.
Trêи mặt nàng dính chút máu.
Dưới đêm mưa, cả người nàng như phủ thêm một tầng yêu khí.
Hồng y, tay cầm trường đao, giết hết quân địch.
Mắt tên hắc y nhân mắt trợn tròn, ngã xuống đất bùn.
Vẻ mặt vẫn vô cùng sững sờ, không thể tin tưởng được.
Tô Yên cúi đầu nhìn y phục trêи người đã ướt sũng.
Hừ.
Thật khó chịu.
[Truyện chỉ được đăng duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639578/chuong-1600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.