Trêи đầu là dải ngân hà lộng lẫy, vô cùng choáng ngợp.
Trăng tròn màu đỏ ngoài cổng lớn như vậy, vào đến đây cũng không còn nhìn thấy nữa.
Nơi này không hề dọa người giống như dự đoán, mà mang theo một loại cảm giác cảnh đêm yên ả.
Hai bên con đường đều là hoa bỉ ngạn đang lay động theo làn gió, từng đóa hoa nở rộ cực kỳ quyến rũ, mỹ diễm.
Từng mảng, từng mảng hoa vô cùng hấp dẫn ánh mắt, làm cho người ta không thể rời mắt đi được.
Tô Yên ngẩng đầu vừa nhìn vừa đi, khó có khi được nhìn thấy một cảnh đẹp kinh diễm đến như vậy.
Một giây sau, Tô Yên liền cảm thấy có ngón tay chạm vào cằm mình.
Tô Yên nhìn sang, Quân Vực mở miệng
“Nơi này có cái gì mà đẹp, còn chẳng đẹp bằng ta.”
Tô Yên cũng không nói gì, tiếp tục đỡ hắn đi vào bên trong.
Lúc này, Tô Yên lại chủ động hỏi chuyện hắn
“Vì sao chàng không muốn ta vào trong này?”
Quân Vực nhắm hờ mắt, câu môi
“Hửm?”
Yết hầu lăn lộn, phát ra âm thanh, giống như nghe không hiểu điều Tô Yên vừa hỏi.
Tô Yên cúi đầu, rất nghiêm túc nói
“Chàng không muốn ta tới chỗ này.”
Quân Vực ngước mắt nhìn nàng, hắn bất đắc dĩ
“Tiểu Quai dễ bị lừa như vậy, nhỡ bị người ta lừa đi thì phải làm thế nào bây giờ?”
Tô Yên không hỏi lại, rõ ràng là hắn không muốn nói.
Đi sau Tô Yên còn Tô Cổ và Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng lắc lắc cái đuôi, nhìn lên không trung, chỉ cảm thấy cảnh sắc trong này thật đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639498/chuong-1520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.