Tô Kiêu dùng ánh mắt quái dị nhìn Tô Yên. Nửa ngày sau mới mở miệng nói
“Tôi đại khái là đen đủi tám đời mới làm em trai chị.”
Tô Yên liếc hắn một cái.
“Vậy cả kiếp này, kiếp sau, sau nữa thì không phải rồi.”
Tô Kiêu nghe xong, bàn tay nắm chặt lại, thân thể cứng đờ. Ánh mắt nhìn Tô Yên không hiểu sao lại rất phẫn nộ.
Thật lâu sau, hắn mới nói một câu
“Cả đời này, tôi chịu cũng đủ rồi.”
Nói xong, hắn liền nhìn đi chỗ khác, dựa vào ghế nhắm mắt lại.
Tô Yên nhìn hắn, suy nghĩ trong chốc lát. Nhiệm vụ bảo hộ hắn cũng hoàn thành rồi. Cô cũng không hiểu phải sống cùng người thân như thế nào. Nếu có một người em trai, cảm giác cũng không tồi.
Điểm không tốt duy nhất, chính là hắn không quá nghe lời, không giống với em trai 3 tốt như trong tư liệu viết.
Nhưng những chuyện này, cô cũng không muốn cưỡng ép hắn.
Tô Yên nghiêm túc nói với hắn
“Nếu cậu muốn, tôi có thể đi cùng cậu đến toà án Tinh Tế giải trừ quan hệ chị em của chúng ta.”
Tô Yên vừa nói dứt lời, thân thể Tô Kiêu liền cứng đờ. Hắn nhắm mắt lại, ngồi im ở đó, một câu cũng không nói.
Không khí giữa hai người dường như muốn đọng lại. Cho đến khi một trận ho khan đánh vỡ bầu không khí cứng nhắc này. Cùng với âm thanh suy yếu của một nam nhân
“Yên Yên”
Tô Yên ngẩng đầu, không biết cửa phi hạm đã mở ra từ khi nào. Hoắc Vưu đứng đó, cả người vẫn xanh rớt như tàu lá. Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639390/chuong-1415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.