Tô Yên gật gật đầu
“Ừ, tôi biết.”
Nói xong, cô thấy lực chú ý của Khoan Dư lại quay lại hình ảnh kia, cô lại vỗ vai hắn lần nữa.
Khoan Dư liền mở miệng
“Chị dâu, lúc đó khả năng sẽ phiền chị cùng Tô Kiêu đi một chuyến.”
Tô Yên lắc đầu
“Khả năng không cần đi.”
Khoan Dư nghe Tô Yên nói xong liền ngẩn người. Hắn quay đầu nhìn chằm chằm Tô Yên, gằn giọng
“Chị dâu, chị yên tâm, khẳng định sẽ không xảy ra chuyện gì, chúng em đảm bảo sẽ bảo vệ chị an toàn lành lặn trở về.”
Nói xong, Khoan Dư liền ấn vào cái nút màu lan trêи bảng điều khiển, nói
“Hai tiếng nữa, tiến hành giao dịch lại tinh cầu Thâm Lam. Tôi khuyên các người một câu, đừng dại mà làm những chuyện ngốc nghếch, miễn cho dân chúng Tinh Tế này biết, các ngươi lại mất hết uy nghiêm.”
Nói xong liền cười lạnh một tiếng.
Tô Yên nhìn hắn cùng người kia nói chuyện với nhau, không nói gì.
Cho đến khi hắn bỏ tay ra khỏi cái nút màu lam, Tô Yên thấy hắn đã khá bình tĩnh lại. Cô liền giơ tay lên, cầm bình thuốc quơ quơ trước mặt Khoan Dư.
Lúc mới đầu Khoan Dư còn không thèm phản ứng lại.
Ba giây sau, Khoan Dư đột nhiên ngẩng đầu, xoay người
“Chị dâu!!!”
Lúc này, tầm mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm bình thuốc màu đen trong tay Tô Yên.
Tô Yên giơ tay, nói
“Cậu nhìn một chút, xem có phải là cái bình này hay không?”
Khoan Dư vô cùng kϊƈɦ động, đôi tay run run cầm lấy, nâng cẩn thận vào tay mình, nhìn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639389/chuong-1414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.