Một ngày nọ, Tô Yên đang uống nước trái cây. Mới uống được hai ngụm, trong đầu liền truyền đến âm thanh.
“Leng keng, hệ thống cảnh báo, Tô Kiêu đang gặp nguy hiểm.”
Động tác uống nước của Tô Yên khựng lại.
“Những người khác ở đâu?”
“Ở tầng cao nhất của phi hạm.”
Tô Yên buông cốc nước xuống, chuẩn bị đi ra ngoài xem tình huống. Kết quả cô còn chưa kịp đi ra đến cửa, vị nằm trêи giường kia liền bắt đầu ho khan.
Một bàn tay che lại chỗ vết thương, nhìn qua có vẻ đau đến lợi hại.
Tô Yên đi qua
“Làm sao vậy? Anh đau sao? Miệng vết thương lại rách ra sao? Chờ chút, em đi gọi bác sĩ đến.”
Vừa dứt lời, bàn tay Tô Yên đã bị bắt lấy. Vị nào đó liền ngồi dậy, ôm eo cô ấn lên trêи giường.
Khuôn mặt trắng nõn của hắn mang theo ý cười, đôi mắt sáng quắc nhìn Tô Yên.
“Tinh thạch anh cho em, em có thích không?”
Hơn nửa tháng nay, Hoặc Vưu giống như đã thay đổi tính nết. Ánh mắt nhìn Tô Yên lúc nào cũng nóng rực, còn thích bám dính lấy cô.
Lời Tô Yên nói hắn đều nghe, hơn nữa còn nhớ rất kỹ. Một khi bắt được Tô Yên, sẽ không bao giờ buông tay.
Tô Yên gật đầu
“Rất thích.”
Nói xong cô liền đứng lên
“Em còn có chút việc, lát nữa sẽ quay lại nói chuyện với anh.”
Dạo gần đây, Tô Yên đối xử với hắn vô cùng kiên nhẫn. Thái độ như vậy là lần đầu tiên trong nửa tháng nay.
Hắn không chịu buông tay, lên tiếng
“Em muốn đi đâu, anh có thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639375/chuong-1400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.