Tô Cổ vừa dứt lời.
Không biết từ khi nào, tiếng vòi hoa sen trong phòng tắm đã ngừng.
Tô Yên không chú ý tới.
Chỉ tiếp tục nói chuyện công việc cùng Tô Cổ.
"Có thể điều tra hắn không?"
Tô Cổ gật đầu
"Có thể."
Hắn tuy không để ý tên Doãn Hưng kia lắm.
Nhưng hắn có tiền.
Có thể đưa tiền cho thám tử, chỉ cần đưa đủ tiền, khẳng định có thể đào ra ba đời nhà Doãn Hưng.
Tô Cổ nhận nhiệm vụ xong lập tức mang theo Tô Tiểu Hoa đi ra ngoài.
Phòng khách chỉ còn lại Tô Yên.
Cạch một tiếng.
Tống Cảnh Du đã tắm rửa xong đi ra.
Hắn vừa xoa tóc vừa ngồi xuống sô pha trong phòng khách.
Tô Yên cầm quả táo trên bàn lên, vừa cắn được một miếng.
Liền nghe thấy âm thanh chậm rãi của Tống Du Cảnh
"Tiểu Quai."
"Hả?"
"Táo ăn rất ngon sao?"
" Cũng được."
"Doãn Hưng là ai?"
Đề tài đột nhiên xoay chuyển làm Tô Yên không kịp phòng ngừa.
Miếng táo trong miệng thiếu chút nữa mắc nghẹn ở cổ.
Tống Du Cảnh nhìn thẳng vào cô.
Cười cười
"Sao?"
Tô Yên không nói lời nào.
Tống Du Cảnh dựa vào sô pha.
Thong thả ung dung nói
"Hắn mời em uống cà phê?"
"Gọi em là bảo bối?"
"Còn nói thích em?"
Tô Yên cắn quả táo răng rắc
"Chuyện đó cùng em không có quan hệ."
Cô nhanh chóng phủi sạch mọi thứ. Tống Du Cảnh không nhanh không chậm nói
"Nhưng anh thấy hình như Tiểu Quai thực sự để ý hắn ta đó, nếu không thì đã không cố ý đi điều tra hắn."
Tô Yên cúi đầu gặm táo.
Tống Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639207/chuong-1233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.