Hắn nói những lời này cũng không sai.
Dù hắn không làm gì, sớm muộn cũng có một ngày cô cũng phải động thủ với Tô Phong.
Dựa theo cái tính tình Tô Phong ăn bám em gái như vậy.
Dù có được thả ra hắn ta cũng sẽ không biết quay đầu.
Sơm muộn gì cũng sẽ có một ngày hắn lại nhớ đến cô.
Vốn dĩ cô còn định một ngày nào đó đòi lại một dao trên cổ này.
Kết quả, Quân Vực xuống tay trước.
Hơn nữa nhìn cái bộ dáng này, tuổi già của Tô Phong coi như xong.
Thiếu một bên thận.....
Tô Yên ngẩng đầu nhìn Quân Vực
"Anh vứt một bên thận của hắn ở đâu?"
Quân Vực một tay chống trán.
Nhắm mắt
"Hôm đấy anh thấy bên cạnh có một con chó đang đói bụng liền muốn giúp nó một chút."
Tô Yên nhìn hắn
"Anh đem thận của hắn cho chó ăn sao?"
Quân Vực cười
"Phật Tổ còn cắt thịt nuôi chim, chẳng lẽ hắn còn luyến tiếc một bên thận này sao?"
Lời này nói ra thế nào cũng giống như Tô Phong có rất nhiều thận, thiếu một hai cái cũng không có gì quá ghê gớm.
Tô Yên
"Phật Tổ cắt thịt nuôi chim là tự nguyện, còn hắn cắt thận là bị cưỡng ép."
Quân Vực ôm Tô Yên vào trong ngực
"Hắn cũng là tự nguyện, anh hỏi hắn, cho hắn lựa cơ hội lựa chọn."
Tô Yên không tin.
Nhìn thẳng vào đôi mắt đen nhánh kia
"Anh hỏi hắn cái gì?"
Hắn chậm rãi nói
"Anh hỏi, muốn chặt một chân cho chó hay là muốn cắt một bên thận."
Tô Yên trầm mặc.
Quân Vực nhìn cô, sau đó nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639208/chuong-1234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.