Edit: Trịnh Sinn
Beta: Tinh Niệm
Cũng không biết vì sao, thấy hai người này rõ ràng đều rất đói bụng, nhưng mỗi một miếng đều sẽ nghiêm túc nhai 30 lần rồi mới nuốt.
Giống như là đang hoàn thành một việc trọng đại gì đó, làm người nhịn không được muốn cười.
Ngẫu nhiên, nàng sẽ gắp chút đồ ăn cho hai người.
Ăn ăn, Tô Yên như là nhớ tới cái gì, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Cổ
"Tiểu Hồng đâu? Gần đây ta không nhìn thấy nó."
Tô Cổ nghe Tô Yên nói, kéo vạt áo trước ngực mình ra.
Nơi đó lộ ra cái đuôi của một con rắn.
Nàng sửng sốt một chút
"Ân? Nó làm sao vậy?"
Tô Cổ lắc đầu
"Không biết, bắt đầu từ hôm qua vẫn luôn là bộ dạng này."
Nhất định phải ở trong lòng hắn.
Muốn lôi nó ra nó còn không vui, còn la lối khóc lóc.
Tô Cổ trước nay chưa thấy qua con rắn nào không biết xấu hổ như vậy.
Mà làm Tô Cổ sở dĩ chấp nhận thế này, là bởi vì hắn phát hiện Tiểu Hồng giống như héo héo, như là bị thứ gì đó dọa tới vậy.
Nghĩ nghĩ, thứ này không có đầu óc gì.
Vừa có khác thường tất có chuyện phát sinh.
Lúc này mới không có túm nó ném ra.
Tô Yên hỏi
"Tiểu Hồng?"
Chỉ thấy cái đuôi kia quơ quơ.
Tỏ vẻ nó nghe được.
"Xảy ra chuyện gì?"
Tiểu Hồng không nói lời nào.
Tô Yên gắp cho Hoa Vô Khuynh một khối thịt bò.
Nói
"Nếu em không nói, ta cũng đoán không được."
Dứt lời, Tiểu Hồng giật giật thân mình.
Một lát sau.
Tiểu Hồng dao động một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639056/chuong-1083.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.