Edit: Trịnh Sinn
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên lên tiếng
" Cổ Hi rất lợi hại?"
Tiểu Hồng một bên phe phẩy cái đuôi giãy giụa, một bên phun lưỡi rắn
"Tê tê tê tê tê"
Ân, rất lợi hại, nó luôn khi dễ em.
Tô Cổ nghe lời này, càng dùng sức niết đầu Tiểu Hồng.
Tô Cổ cảm thấy Tiểu Hồng có phải từ trong bụng mẹ đã ít hấp thu chất dinh dưỡng mới dẫn đến đầu óc ngu ngốc hay không.
Tô Yên cắn một ngụm thịt bò, nhìn Tô Cổ
"So với Tô Cổ còn lợi hại hơn?"
Tiểu Hồng vốn dĩ đang giãy giụa lợi hại.
Vừa nghe đến Tô Yên nói, tức khắc dừng lại
"Tê tê tê?"
Tiểu Hồng ngẩng đầu nhìn về phía Tô Cổ.
Tô Yên lại nói
"Tô Cổ nếu biến thành người cũng đánh không lại nó, còn có thể trở lại nguyên hình, tiến vào thân thể hắn, ăn hắn đến chết."
Lần này, Tiểu Hồng không giãy giụa nữa.
Nó dùng cặp mắt rắn to kia liên tiếp nhìn Tô Cổ.
Đảo mắt cái đuôi liền quấn lên cánh tay Tô Cổ.
"Tê tê tê tê tê"
Đúng đúng đúng, em sao lại không nghĩ tới chứ.
Cổ Hi khẳng định không lợi hại bằng Cổ Vương.
Bởi vì Cổ Vương là lợi hại nhất.
Cho nên, nếu Cổ Hi kia còn dám tới khi dễ nó, nó để cho Cổ Vương ăn hắn luôn!!
Nghĩ như vậy, trong lòng Tiểu Hồng dễ chịu, hơn nữa trở nên phi thường vui vẻ.
Cái đuôi gắt gao quấn lấy Tô Cổ, không hề có ý muốn buông ra.
Tô Cổ nhìn con rắn ngốc này.
"Ta dựa vào cái gì giúp ngươi?"
Tiểu Hồng vừa nghe.
Nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639057/chuong-1084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.