Edit:Tinh Niệm
Cô hai tay nắm súng lục, họng súng đen như mực nhắm ngay đầu hắn ta.
Thanh âm nghiêm túc
"Tôi thấy ông da dày thịt béo, bắn ông một cái, hẳn là không có vấn đề gì đi."
Cơ hồ là khi giọng nói cô vừa dứt, pằng một tiếng.
Một tiếng súng nổ ra.
Nhưng mà, sở trường của Tô Yên không phải binh khí.
Thế cho nên một phát súng kia rõ ràng là nhắm chuẩn trán hắn, nhưng mà bị lực phản tác động, làm cho chệch tay, thành ra bắn xuyên qua lỗ tai hắn.
Trong ban đêm yên tĩnh này, một tiếng súng vang lên, còn thêm cả tiếng thét chói tai của người phụ nữ kia.
Tức khắc hấp dẫn tất cả mọi người tới.
Ầm một tiếng, cửa nhà gỗ bị đẩy ra, Diệp Lương là người đầu tiên đi vào, sắc mặt lạnh nhạt.
Cô đầu tiên là nhìn Tô Yên một cái, thấy trên tay cô cầm súng, lại nhìn tên đàn ông nằm trên mặt đất, bên má phải dính đầy máu.
Mà người phụ nữ kia ngồi xổm trên mặt đất, gào khóc.
"Cha nó ơi! Anh đừng chết a!!! Anh mà chết, chỉ còn lại hai mẹ con em thì sống như thế nào a!!!"
Gào khóc từng trận, nghe đến cực kỳ thương tâm.
Sau đó, Tần Cầm cùng một ít người canh gác cũng ùa vào.
Vốn dĩ những người đang ngủ cũng bị bừng tỉnh, sôi nổi ra xem xét có chuyện gì xảy ra.
Trường hợp càng ngày càng hỗn loạn.
Diệp Lương nhíu mày ra tiếng "Đều đi vào ngủ, ai còn thò đầu ra, thì tự mình đi Văn Minh căn cứ đi."
Lời nói vừa dứt, những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638511/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.