Edit: Tinh Niệm
Diệp Lương cùng Tần Cầm rời đi.
Vốn là muốn dùng hôn môi để đánh lạc hướng hai người kia, nào biết dần dần lại đi chệch đường ray.
Một cỗ ái muội không biết từ khi nào dựng lên.
Chờ đến khi Tô Yên hít thở được không khí, đỏ ửng trên mặt dần dần tan đi.
Cô lúc này mới bình tĩnh nói
"Đi nhanh đi."
Lời này vừa ra, làm không khí giữa hai người càng trở nên kỳ quái.
Vừa nghe thấy, còn tưởng rằng đang yêu đương vụng trộm.
Tô Đường lúc này gặp được điều thú vị, làm sao còn nguyện ý đi, cứ ôm Tô Yên rồi lại hôn hôn.
Không chỉ là môi, cổ, thậm chí là cả vành tai đều hôn đến đỏ.
Rốt cuộc, thật vất vả hai người mới tách ra.
Tô Yên phải liên tiếp khắc chế, ý bảo hắn rời đi.
Hắn mím mím môi, có chút tức giận, gắt gao ôm cô.
Muốn mang cô đi.
Nhưng mà, cô là nhân loại.
Thực mảnh mai, đồ ăn đều phải ăn chín, uống nước cũng phải uống sạch sẽ..., cuối cùng vẫn là yên lặng buông lỏng tay ra.
Không nói lời nào quay đầu nhanh chóng rời đi.
Tô Yên cúi đầu, xé một viên kẹo, ăn vào miệng.
Mấy ngày này, cô ăn đường có chút nhiều.
Có chút ngọt ngấy.
Tô Yên dọc theo vách tường bên cạnh, đi tới cửa nhà gỗ.
Mới vừa đi vào, liền thấy được một tên béo cùng một người phụ nữ. Cả hai đang ngồi xổm phía dưới cái bàn, hình như là đang tìm kiếm cái gì đó.
/ Quảng cáo
Tô Yên vừa tiến vào, hai người kia giật mình, run run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638510/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.